【漢語大詞典●山瓢】
<P align=center>【漢語大詞典●山瓢】<p><br>山野中人所用的瓢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>泛指粗陋的盛器或飲器。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韋應物『寄釋子良史酒』詩:“秋山僧冷病,聊寄三五杯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>應瀉山瓢裏,還寄此瓢來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『秋雨』詩:“書冊頻開闔,山瓢任濁淸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明高啟『秋日端居』詩:“巷轍人已斷,山瓢仍屢虛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]