【漢語大詞典●山樂官】
<P align=center>【漢語大詞典●山樂官】<p><br>鳥名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王質『林泉結契』卷一:“山樂官,身全褐,能作歌音,又能作拍彈音如喤囉者,聲淸輭,性極從容。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋周文璞『山樂官』詩:“山樂官,爾誰魂?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 逃河入海俱奔奔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明馮時可『雨航雜錄』卷下:“山樂官似金雀,聲如簫管。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦省稱“山樂”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐許渾『題舒女廟』詩:“山樂來迎去不言,廟前高柳水禽喧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『新種芭蕉』詩:“蕭騷暮雨鳴山樂,狼藉秋霜脫弊衣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]