豐碩 發表於 2013-3-3 16:31:33

【漢語大詞典●山徑】

<P align=center>【漢語大詞典●山徑】<p><br>
1.山間小路。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐儲光羲『幽人居』詩:“幽人下山徑,去去夾靑林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王守仁『宿萍鄕武云觀』詩:“曉行山徑樹高低,雨後春泥沒馬蹄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>許地山『荼蘼』:“宗之只笑著點點頭,隨即從西邊的山徑回家去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.山嶺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·盡心下』:“山徑之蹊間,介然用之而成路,爲間不用,則茅塞之矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙岐注:“山徑,山之領。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一說,山徑即山坡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見楊伯峻『孟子譯注』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●山徑】