豐碩 發表於 2013-3-3 16:16:46

【漢語大詞典●山胡】

<P align=center>【漢語大詞典●山胡】<p><br>
1.即稽胡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古族名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又稱步落稽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>源於南匈奴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南北朝時,居今山西、陝西北部山谷間。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·梁武帝普通六年』:“魏山胡劉蠡升反,自稱天子,置百官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡三省注:“山胡,即汾州之稽胡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.鳥名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又名“山呼”、“珊瑚”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『涪州得山胡』詩題自注:“山胡,善鳴,出黔中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋黃庭堅『靑玉案·至宜州次韻上酬七兄』詞:“山胡聲轉,子規言語,正是愁人處。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄧初民『我要歌唱』:“可惜我不是一只善於歌唱的山胡鳥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“山呼”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●山胡】