豐碩 發表於 2013-3-3 16:07:41

【漢語大詞典●山侶】

<P align=center>【漢語大詞典●山侶】<p><br>
山中知交。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指隱逸之士。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北周王褒『和從弟祐山家』詩之二:“結交非俗士,山侶自招攜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一本作“仙侶”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『答山侶』詩:“更慚山侶頻傳語,五十歸來道未遲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明袁宏道『華山別記』:“前日蘇潛夫書來,道周望亦物故。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>山侶幾何人,何奪之速也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●山侶】