豐碩 發表於 2013-3-3 15:32:06

【漢語大詞典●山公】

<P align=center>【漢語大詞典●山公】<p><br>
1.晉山濤的別稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋顏延之『五君詠·阮始平』:“郭奕已心醉,山公非虛覯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元辛文房『唐才子傳·曹松』:“尤長啓事,不減山公。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“山公啓事”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.晉山簡,時人亦稱山公。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>簡字季倫,山濤幼子,性嗜酒,鎮守襄陽,常遊高陽池,飲輒大醉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后世詩詞中或用爲作者自況,或借稱嗜酒的朋友。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『秋浦歌』之七:“醉上山公馬,寒歌甯戚牛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋辛棄疾『烏夜啼』詞:“江頭醉倒山公,月明中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郁達夫『南天酒樓餞別映霞』詩之一:“山公大醉高陽夜,可是傷春爲柳枝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.古代指代表山神受享祭的男子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·宋均傳』“浚遒縣有唐后二山,民共祠之,衆巫遂取百姓男女以爲公嫗”唐李賢注:“以男爲山公,以女爲山嫗,猶祭之有屍主也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.唐趙璘『因話錄·商上』:“<李約>又養一猿名山公,嘗以之隨逐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>月夜泛江登金山,擊鐵鼓琴,猿必嘯和。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后因以稱猿猴爲“山公”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.雄性山魈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『太平廣記』卷四二八引唐戴孚『廣異記·斑子』:“山魈者,嶺南所在有之……雄者謂之山公,必求金錢;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
遇雌者謂之山姑,必求脂粉,與者能相護。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“山丈”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●山公】