豐碩 發表於 2013-3-3 15:29:49

【漢語大詞典●山水】

<P align=center>【漢語大詞典●山水】<p><br>
1.山與水。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·明鬼下』:“古今之爲鬼,非他也,有天鬼,亦有山水鬼神者,亦有人死而爲鬼者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·賈詡傳』:“吳蜀雖蕞爾小國,依阻山水……皆難卒謀也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『漁翁』詩:“煙銷日出不見人,欸乃一聲山水綠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指有山有水的風景。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·謝靈運傳』:“出爲永嘉太守。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郡有名山水,靈運素所愛好,出守既不得志,遂肆意遊遨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸惲敬『重修松竇庵記』:“後陳茂才雲渠來談,縣西山水之勝,皆遠在數十里外,以暑不及遊,因同遊縣東之松竇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.山水畫的簡稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『存歿口號』之二:“鄭公粉繪隨長夜,曹霸丹靑已白頭,天下何曾有山水,人間不解重驊騮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張淏『云谷雜記』卷四:“王象先於鵝溪絹上作山水,不如意,急湔去故墨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸焦循『憶書』六:“先曾祖母卞孺人幼時,卞公無子,深愛之,延師教以詩畫,遂工山水,詩畫外無他好也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張天翼『新生』:“章老先生總炫耀他家藏的東西,吳昌碩刻過一幅圖章送他,他還藏了一幅倪云林的山水,上面有張延濟的題跋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.山中之水。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南齊書·高逸傳·徐伯珍』:“山水暴出,漂溺宅舍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·五行志三』:“咸亨四年七月,婺州大雨,山水暴漲,溺死五千餘人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.猶山野。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『贈李士云』詩:“李子山水人,而常寓城郭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『徑山道中次韻答周長官』:“聊爲山水行,遂此麋鹿性。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●山水】