豐碩 發表於 2013-3-3 15:28:24

【漢語大詞典●山王】

<P align=center>【漢語大詞典●山王】<p><br>
1.晉山濤和王戎的幷稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋顏延之作『五君詠』,述竹林七賢,以山濤、王戎顯貴而不予列入。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『宋書·顏延之傳』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李德裕『仆射相公偶話舊唱和詩淒然懷舊輒獻此詩』:“延年如有作,應不用山王。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『依韻四和正仲』:“嵇阮當時無俗慮,山王雖貴亦能陪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元熊與龢『木平飼龍亭次韻方巨山』:“由來淸調須吾輩,幸不山王愧五君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.舊指瑤族頭領。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『招捕總錄』:“延祐三年三月,德慶路猺蠻叛,既而令山主五世祿、山王李伯達招降圓麻山猺人盤郞梗、盤古綴、王窮腸等出官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指老虎。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『小五義』第六一回:“盧珍說:‘急速找樹,不然山王一到,就沒處躲避了。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>……正說話間,就見那只猛獸走動,躥山跳澗,直奔前來了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指山神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『五燈會元·臨濟宗·護聖居靜禪師』:“颯颯淸風來入室,山王土地暗中忙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明屠隆『綵毫記·汾陽報恩』:“[外扮山神上]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>……土地何在?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> [末扮土地上]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>稟上山王,有何分付?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>最高的山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『佛說無量壽經』卷五:“智慧如大海,三昧如山王。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李華『東都聖禪寺無畏三藏碑』:“灌頂在昔,聲聞現今,山王高妙,海月圓深。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●山王】