【漢語大詞典●常便】
<P align=center>【漢語大詞典●常便】<p><br>1.謂長久方便之計。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·錯斬崔寧』:“‘坐吃山空,立吃地陷。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>‘咽喉深似海,日月快如梭。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>你須計較一個常便。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.確切;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
確實。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『水滸傳』第四十回:“我這兩籠東西,如何沒個心腹的人出來,問你個常便備細,就胡亂收了?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]