【漢語大詞典●常性】
<P align=center>【漢語大詞典●常性】<p><br>1.一定的規律。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『逸周書·常訓』:“天有常性,人有常順。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.本性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·馬蹄』:“彼民有常性,織而衣,耕而食,是謂周德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明馮琦『宋史紀事本末·太祖代周』:“令公被酒,失其常性,幸勿訝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.持久性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>劉厚明『小雁齊飛』第一幕:“五分鍾熱氣--干什么都沒常性!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]