【漢語大詞典●常服】
<P align=center>【漢語大詞典●常服】<p><br>1.古指軍服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·小雅·六月』:“四牡騤騤,載是常服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“常服,戎服也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·閔公二年』:“帥師者受命於廟,受脤於社,有常服矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“韋弁服,軍之常也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.通常之服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南史·齊紀下』:“戎服急裝縛袴,上著絳衫,以爲常服,不變寒暑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『贈寫御容妙善詩』:“幅巾常服儼不動,孤臣入門涕自滂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]