【漢語大詞典●常心】
<P align=center>【漢語大詞典●常心】<p><br>1.猶成見。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『老子』:“聖人無常心,以百姓心爲心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.平素的心跡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·德充符』:“得其常心,物何爲最之哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉張協『雜詩』之六:“感物多思情,在險易常心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.通常的見解。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·自紀』:“論說辯然否,安得不譎常心,逆俗耳?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
4.恒心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『王逢原墓志銘』:“蓋無常産而有常心者,古之所謂士也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『謝觀音晴祝文』:“民無常心,固何知於帝力。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]