【漢語大詞典●帶眼】
<P align=center>【漢語大詞典●帶眼】<p><br>1.腰帶上的孔眼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>放寬或收緊腰帶時用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『寄余溫卿』詩:“平日離愁寬帶眼,訖春歸思滿琴心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『新涼書懷』詩:“烏帽圍寬帶眼移,閉門慣忍日長饑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.順眼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷二六:“直待轉手關門,帶眼看去,那小床帳鈎上吊著一個紫檀的小木魚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]