豐碩 發表於 2013-3-3 00:24:20

【漢語大詞典●席】

<P align=center>【漢語大詞典●席】<p><br>
①[xíㄒㄧˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』祥易切,入昔,邪。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“廗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.“蓆”的古字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>坐臥鋪墊用具。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>由竹篾、葦篾或草編織成的平片狀物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·邶風·柏舟』:“我心匪席,不可卷也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·孫子吳起列傳』:“臥不設席,行不騎乘,親裹贏糧,與士卒分勞苦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『送僧澄觀』詩:“淸淮無波平如席,欄柱傾扶半天赤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『故事新編·理水』:“禹便一徑跨到席上,在上面坐下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.坐位,席位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·鄕黨』:“君賜食,必正席,先嘗之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·魏其武安侯列傳』:“飲酒酣,武安起爲壽,坐皆避席伏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『老學庵筆記』卷七:“於便坐接客,初惟一揖,即端坐自若……及退,復起一揖,未嘗離席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>徐遲『精神分析』:“這里是特等觀眾席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.酒筵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢趙曄『吳越春秋·闔閭內傳』:“要離席闌至舍,誡其妻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第七回:“每日吃他們酒食多矣,灑家今日也安排些還席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十二:“但是良辰佳節,或賓客席上,必定召他來侑酒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周立波『暴風驟雨』第一部五:“沒有再請誰,專請蕭隊長赴席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指設筵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『送鄭十校理序』:“於其行日,分司吏與留守之從事,竊載酒肴,席定鼎門外,盛賓客以餞之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.職位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『贈楊尙書』詩:“步武離臺席,徊翔集帝梧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.舊稱所司職務爲席,如管刑名的幕賓稱刑席,管錢谷的稱錢席;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
教師稱教席。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文明小史』第十三回:“我想把這幾個人留在湖北,量材器使用,每一個人替他們安置一席,倒也不難。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.船帆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『遊赤石進帆海』詩:“揚帆采石華,掛席拾海月。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐高適『東征賦』:“掛輕席於中流,順長風以破浪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明貝瓊『遣兒子歸營殳山草堂』詩:“秋江有鱸魚,當掛吳淞席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.謂布席而坐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·宣公十二年』:“趙旃夜至於楚軍,席於軍門之外,使其徒入之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜預注:“席,布席坐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·祭義』:“七十杖於朝,君門則席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“爲之布席於堂上而與之言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁陶弘景『解官表』:“席月澗門,橫琴雲際。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明吳從先『妓虎傳』卷三:“秦生席大樹下,樹上五色薔薇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.憑借;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
倚仗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·楚元王傳』:“呂産、呂祿席太后之寵,據將相之位。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“席,猶因也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言若人之坐於席也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·房玄齡傳』:“治家有法度,常恐諸子驕侈,席勢淩人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐甄『潛書·主奴』:“繼世而爲天子者,席疆土之富強,承先帝之侈麗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李一『荊宜施鶴光復記』:“蓋其地幷踞武昌上遊,席建瓴之勢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.繼承。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·牛成章』:“忠席父業,富有萬金。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
11.宋代計量單位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一席鹽或米,大者二百二十斤,小者一百十六斤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『奏淮南閉糴狀』:“如有細民過渡回運米斛不滿一碩,即勒白日任便渡載外;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
有一碩以上,滿一席者,幷仰地分捉拽赴官,依法施行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·食貨志下三』:“爲鹽歲百五十二萬六千四百二十九石,石五十斤;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
以席計,爲六十五萬五千一百二十席,席百一十六斤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·食貨志下三』:“猾商貪吏,表裏爲姦,至入椽木二,估錢千,給鹽一大席,爲鹽二百二十斤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
12.用爲量詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『種萵苣』詩:“既雨已下理小畦,隔種一兩席萵苣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『老殘遊記』第三回:“高公喜歡得無可如何,送了八兩銀子謝儀,還在北柱樓辦了一席酒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>浩然『石山柏』:“這席話,自然有許多是不在理的,我不想去聽它。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
13.姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐代有席豫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『舊唐書·文苑傳中』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●席】