【漢語大詞典●師道】
<P align=center>【漢語大詞典●師道】<p><br>1.猶師法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指老師的學問或技藝體系。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·匡衡傳』:“望之奏衡經學精習,說有師道,可觀覽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明顧起元『客座贅語·師法』:“數十年前,士人多能持師道,以訓弟子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.爲師之道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·桓榮傳』:“臣師道已盡,皆在太子,謹使掾臣氾再拜歸道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陳亮『廷對策』:“後世之所謂明君賢主,於君道容有未盡,而師道則遂廢矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指師之地位、作用以及尊師之風尙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『師說』:“嗟乎!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 師道之不傳也久矣,欲人之無惑也難矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致曹聚仁』:“古之師道,實在太尊,我對此頗有反感。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]