豐碩 發表於 2013-3-3 00:16:00

【漢語大詞典●師旅】

<P align=center>【漢語大詞典●師旅】<p><br>
1.師、旅爲古代軍隊編制。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·黍苗』:“我徒我御,我師我旅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“五百人爲旅,五旅爲師。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后因用以指軍隊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·常武』:“左右陳行,戒我師旅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·貨殖列傳』:“然迫近北夷,師旅亟往,中國委輸,時有奇羨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐趙元一『奉天錄』卷一:“國家有事東郊,徵涇原師旅,銜命赴難。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柳亞子『吊劉烈士炳生』詩:“何時北伐陳師旅,撥盡陰霾見太陽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指戰事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·昭帝紀贊』:“承孝武奢侈餘敝師旅之後,海內虛耗,戶口減半。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·安豊王延明傳』:“頻經師旅,人物凋弊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陸贄『奉天請罷瓊林大盈二庫狀』:“天衢尙梗,師旅方殷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉大櫆『朱子穎詩序』:“其出入師旅,屢經鋒鏑之危,非子穎之能行乎患難也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指眾屬吏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·襄公十年』:“官之師旅,不勝其富。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●師旅】