豐碩 發表於 2013-3-3 00:11:52

【漢語大詞典●師門】

<P align=center>【漢語大詞典●師門】<p><br>
1.老師的門下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·量知』:“不入師門,無經傳之教。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·班彪傳』:“京兆督郵郭基孝行著於州里,經學稱於師門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『賀曾秘監啟』:“孤蹤愈遠於師門,精意空馳於夢想。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸昭槤『嘯亭雜錄·徐中丞』:“公於要路,不通一刺,而於鄕會師門,惓惓不忘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古代傳說中的神話人物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>爲仙人嘯父之弟子,能使火。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉左思『魏都賦』:“師門使火以驗術,故將去而林燔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張載注:“師門者,嘯父弟子,亦能使火。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>爲孔甲龍師,孔甲不能修其心意,殺而埋之外野。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一旦,風雨迎之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>訖,則山木皆燔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔甲祠而禱之,未還而道死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●師門】