【漢語大詞典●師言】
<P align=center>【漢語大詞典●師言】<p><br>1.可以師法之言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·畢命』:“惟公懋德,克勤小物,弼亮四世,正色率下,罔不祗師言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔傳:“下人無不敬仰師法。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉常璩『華陽國志·先賢士女總贊』:“伯臺處諫,師言亢盡,末命防萌,妙覩玄揆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.老師之言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢何休『<春秋公羊傳>序』:“是以講誦師言,至於百萬,猶有不解。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·勉學』:“空守章句,但誦師言,施之世務,殆無一可。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.眾人之言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋嶽飛『辭招討使第三劄子』:“伏望聖慈,察臣之衷,實欲少安分守,早賜追還成命,庶葉師言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]