豐碩 發表於 2013-3-2 22:58:54

【漢語大詞典●希驥】

<P align=center>【漢語大詞典●希驥】<p><br>
謂仰慕才俊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·文苑傳下·趙壹』:“君學成師範,縉紳歸慕,仰高希驥,歷年滋多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“『法言』曰:‘希驥之馬,亦驥之乘;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
希顔之士,亦顔之徒。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>希,慕也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按,希,今本漢揚雄『法言·學行』作“睎”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『郊居賦』:“無希驥之秀質,乏如珪之令望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『答太傅相公見贈長韻』:“仰高雖莫及,希驥豈非賢?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>


頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●希驥】