【漢語大詞典●希音】
<P align=center>【漢語大詞典●希音】<p><br>1.奇妙的聲音。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐司空圖『二十四詩品·實境』:“情性所至,妙不自尋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>遇之自天,泠然希音。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指玄遠高超的言談。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『藝文類聚』卷七六引隋江總『明慶寺尙禪師碑銘』:“空行已無,希音和寡,不有耆德,誰其繼者?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.缺少音樂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明李贄『<初潭集>又敘』:“何代無人,特恨無識人者!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 何世希音,特恨無賞音者!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]