【漢語大詞典●市頭】
<P align=center>【漢語大詞典●市頭】<p><br>1.市井;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
市場。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『估客樂』詩:“一解市頭語,便無鄕里情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐施肩吾『途中逢少女』詩:“市頭日賣千般鏡,知落誰家新匣中?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋灌圃耐得翁『都城紀勝·鋪席』:“自融和坊到市南坊,謂之‘珠子市頭’,如遇買賣,動以萬數。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指賣藝人等會聚的茶肆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋吳自牧『夢粱錄·茶肆』:“又有茶肆專是五奴打聚處,亦有諸行借工賣伎人會聚行老,謂之‘市頭’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.街頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭沫若『星空·仰望』:“汙獨的上海市頭,干淨的存在,只有那靑靑的天海!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]