【漢語大詞典●布路】
<P align=center>【漢語大詞典●布路】<p><br>謂分路走散。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·襄公三十年』:“鄭伯有耆(嗜)酒,爲窟室,而夜飲酒,擊鐘焉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>朝至未已,朝者曰:‘公焉在?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其人曰:‘吾公在壑谷。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>皆自朝布路而罷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>杜預注:“布路,分散。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·陸贄傳』:“師一挫傷,則乘其危橈,布路東潰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·唐僖宗廣明元年』:“百官退朝,聞亂兵入城,布路竄匿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]