【漢語大詞典●布帆】
<P align=center>【漢語大詞典●布帆】<p><br>亦作“布颿”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
布質的船帆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦借指帆船。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>颿,“帆”的古字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『樂府詩集·淸商曲辭三·懊儂歌八』:“長檣鐵鹿子,布帆阿那起。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐顧況『別江南』詩:“布帆輕白浪,錦帶入紅塵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明高攀龍『三時記』:“午後,余五人共載而泛,張布颿信風所之,甚見氣象。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸黃景仁『送陳理堂學博歸江南』詩:“下水船中天上坐,布帆安穩作歸人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]