【漢語大詞典●布令】
<P align=center>【漢語大詞典●布令】<p><br>頒布政令;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
發布命令。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·周語上』:“布令陳辭而又不至,則增修於德而無勤民於遠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『墨子·尙同下』:“發憲布令其家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸夏炘『學禮管釋·釋正月之吉』:“周禮布令觀象,皆於正月朔日及每月朔日。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>行事有一定之月日,故百官易於奉行,庶民易於取法。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭沫若『暴虎辭』:“漢主一世雄,布令揮長弓;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
命女投狐兔,命士投麋熊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]