【漢語大詞典●布白】
<P align=center>【漢語大詞典●布白】<p><br>1.書法用語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂落筆時使著墨處與空白處疏密相間,布置得宜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸馮武『書法正傳·纂言上』:“分閒布白,遠近宜均,上下得所,自然平穩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指奏樂時使樂聲輕重抑揚、疏密緩急相間得宜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『文學說例』:“夫琴瑟專一,不可爲聽;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
分間布白,鄕背乃章。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]