【漢語大詞典●巾拂】
<P align=center>【漢語大詞典●巾拂】<p><br>1.巾和拂,古代舞蹈道具。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·鮑照<舞鶴賦>』:“巾拂兩停,丸劍雙止。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>劉良注:“巾、拂,舞人所執者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋顏延之『七繹』:“雜紛披於巾拂,遞閒關乎槃扇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指巾舞和拂舞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·音樂志下』:“梁武報沈約云:‘『鞞』、『鐸』、『巾』、『拂』,古之遺風。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.泛指舞蹈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·盧簡辭傳』:“補闕思沖融,巾拂藝亦精。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]