【漢語大詞典●圜丘】
<P align=center>【漢語大詞典●圜丘】<p><br>古代帝王冬至祭天的地方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后亦用以祭天地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·春官·大司樂』:“冬日至,於地上之圜丘奏之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>賈公彦疏:“土之高者曰丘,取自然之丘。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>圜者,象天圜也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋理宗紹定元年』:“辛巳,日南至,祀天地於圜丘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]