【漢語大詞典●圓空】
<P align=center>【漢語大詞典●圓空】<p><br>1.天空,天。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐黃滔『融結爲河嶽賦』:“翻雪浪與霜濤,下吞方厚;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
拔重峰兼疊嶂,上列圓空。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『記夢』詩:“圓間有物物間空,豈有圓空入井中?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 不信天形眞箇樣,故應眼力自先窮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“圓天”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>對“偏空”而言,謂一無所著。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]