豐碩 發表於 2013-3-2 13:12:39

【漢語大詞典●國體】

<P align=center>【漢語大詞典●國體】<p><br>
1.大臣輔佐國君,猶人之有股肱,故稱之爲國體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『穀梁傳·昭公十五年』:“大夫,國體也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>范寧注:“君之卿佐,是謂股肱,故曰國體。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏劉劭『人物志·流業』:“其德足以厲風俗,其法足以正天下,其術足以謀廟勝,是謂國體,伊尹、呂望是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.國家的典章制度;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
治國之法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·成帝紀』:“儒林之官,四海淵原,宜皆明於古今,溫故知新,通達國體,故謂之博士。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『謝台諫啟』:“望重朝綱,學通國體。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸姚瑩『與陸制軍書』:“國體具存,紀綱不紊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.國家或朝廷的體統、體面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·徐溥傳』:“外國相侵,有司檄諭之足矣,無勞遣使。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>萬一抗令,則虧損國體。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『平山冷燕』第一回:“今恐叨飲過量,醉後失儀,有傷國體。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸薛福成『庸盦筆記·史料一·咸豊季年三奸伏誅』:“載垣端華均著加恩,賜令自盡……此爲國體起見,非朕之有私於載垣端華也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.表明國家根本性質的國家體制,是由社會各階級在國家中的地位來決定的。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●國體】