【漢語大詞典●國華】
<P align=center>【漢語大詞典●國華】<p><br>1.國家的光榮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·魯語上』:“且吾聞以德榮爲國華,不聞以妾與馬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>韋昭注:“以德榮顯者,可以爲國光華也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢張衡『西京賦』:“徒恨不能以靡麗爲國華。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>梁啟超『新民說·論公德』:“故政治之不進,國華之日替,皆此之由。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.國家的傑出人材。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·方術傳論』:“至乃誚譟遠術,賤斥國華。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『除崔群戶部侍郞制』:“地官之職,邦教是先,必選國華,以從人望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.喩指國中珍品。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·知音』:“蓋聞蘭爲國香,服媚彌芬;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
書亦國華,翫澤方美。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明方孝孺『上蜀府啟』:“謝公墨竹曁詩風度英妙,足爲國華。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]