豐碩 發表於 2013-3-2 11:38:22

【漢語大詞典●囮】

<P align=center>【漢語大詞典●囮】<p><br>
①[éㄜˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』五禾切,平戈,疑。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』以周切,平尤,以。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.鳥媒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>捕鳥人用來誘捕同類鳥的活鳥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>今稱囮子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『說文·囗部』:“囮,譯也,從□化。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>率鳥者繫生鳥以來之,名曰囮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元楊維楨『雉子斑』:“網羅一相失,誤爲囮所危。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>姚雪垠『李自成』第二卷第二章:“上房前簷下掛了十個鵪鶉籠子,里邊有斗架的鵪鶉,也有囮子,是宋文富喜愛的玩意兒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.媒介;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
誘惑物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·隋文帝仁壽三年』:“聞謗而怒者,讒之囮也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
見譽而喜者,佞之媒也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王夫之『讀四書大全說·孟子·公孫丑下』:“齊王浮慕好士之名,而籠絡此輩以爲招致遊談之囮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.誘騙,訛詐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第四二回:“二爺同那個姓鮑的走到東花園鷲峰寺旁邊一個人家吃茶,被幾個喇子囮著,把衣服都剝掉了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.化。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“囮育”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●囮】