【漢語大詞典●囡】
<P align=center>【漢語大詞典●囡】<p><br>①[nānㄋㄢ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
吳方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>小孩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王應奎『柳南隨筆』卷三:“明萬曆戊子,順天舉人李鴻卷中,有一‘囡’字,爲吏部郞中高桂所參。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鴻係申相國時行壻,吳人呼爲快活李大郞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>及以文中用‘囡’字被論,又稱爲李阿囡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>囡者,吳人呼女之辭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>然李所用‘囡’字,實‘囮’字之誤耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>按,吳語男孩也稱“囡”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“囝”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]