【漢語大詞典●困篤】
<P align=center>【漢語大詞典●困篤】<p><br>病重;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
病危。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·解除』:“病人困篤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·衛颯傳』:“載病詣闕,自陳困篤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『南唐書·劉仁贍』:“仁贍已困篤,不知人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]