【漢語大詞典●因果】
<P align=center>【漢語大詞典●因果】<p><br>1.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂因緣和果報。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>根據佛教輪回之說,種什么因,結什么果;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
善有善報,惡有惡報。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『涅槃經·遺教品一』:“善惡之報,如影隨形,三世因果,循環不失。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『梁書·范縝傳』:“貴賤雖復殊途,因果竟在何處?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『說嶽全傳』第一回:“善哉,善哉!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 原來有此一段因果!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“因果報應”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指原因和結果及其相互關系。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛澤東『反對本本主義』:“因爲他們有豊富的經驗,不但懂得現狀,而且明白因果。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]