豐碩 發表於 2013-3-2 09:49:19

【漢語大詞典●四德】

<P align=center>【漢語大詞典●四德】<p><br>
1.指『易』“乾”卦元、亨、利、貞四德。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·乾』:“文言曰:元者,善之長也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亨者,嘉之會也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
利者,義之和也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
貞者,事之幹也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>君子體仁足以長人,嘉會足以合禮,利物足以和義,貞固足以幹事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>君子行此四德者,故曰乾元亨利貞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸顏元『存性編·明明德』:“惟先儒既開此論,遂以惡歸之氣質而求變化之,豈不思氣質即二氣四德所結聚者,烏得謂之惡?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.封建禮教指婦女應有的四種德行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·天官·九嬪』:“掌婦學之法,以教九御婦德、婦言、婦容、婦功。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“婦德謂貞順,婦言謂辭令,婦容謂婉娩,婦功謂絲枲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·皇后紀序』:“九嬪掌教四德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“四德謂婦德、婦言、婦容、婦功也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐高仲武『中興間氣集·李季蘭』:“士有百行,女唯四德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明無名氏『金雀記·合雀』:“大凡人家大娘,聽見丈夫娶妾,皆生嫉妬之心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>夫人略無猜忌,欣然有喜色,可見夫人四德兼全。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『妻王氏加贈恭人』:“睠惟四德,胡不百年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指大乘涅槃四功德,即常德、樂德、我德、淨德。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『涅槃經』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●四德】