豐碩 發表於 2013-3-2 09:32:13

【漢語大詞典●四遊】

<P align=center>【漢語大詞典●四遊】<p><br>
亦作“四遊”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.古人認爲大地和星辰在一年的四季中,分別向東、南、西、北四極移動,稱“四遊”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·月令』題解孔穎達疏引漢鄭玄注“考靈耀”云:“地與星辰俱有四遊升降。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>四遊者,自立春地與星辰西遊,春分西遊之極。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>地雖西極,升降正中,從此漸漸而東,至春末復正。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自立夏之後北遊,夏至北遊之極。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>地則升降極下,至夏季復正。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>立秋之後東遊,秋分東遊之極。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>地則升降正中,至秋季復正。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>立冬之後南遊,冬至南遊之極。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>地則升降極上,冬季復正。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此是地及星辰四遊之義也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指四季,四時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝齊謝朓『酬德賦』:“悲夫四遊之代序,六龍騖而不息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.即四極。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指日月周行四方所達的最遠點。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·顏延之傳』:“渾四遊而斡五緯,天道弘也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『效歐陽詹玩月』詩:“金波穆穆映八表,天門蕩蕩開四遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“四極”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●四遊】