【漢語大詞典●四隈】
<P align=center>【漢語大詞典●四隈】<p><br>四角。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·左思<魏都賦>』:“考之四隈,則八埏之中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張載注:“隈,猶隅也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐白居易『登城東古台』詩:“靡靡春草合,牛羊緣四隈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『鍾山西庵白蓮亭』詩:“山亭新破一方苔,白帝留花滿四隈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]