豐碩 發表於 2013-3-2 09:18:34

【漢語大詞典●四虛】

<P align=center>【漢語大詞典●四虛】<p><br>
1.空曠無涯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·天運』:“儻然立於四虛之道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭象注:“四虛,弘敞無偏之謂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成玄英疏:“儻然,無心貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>立於四方空大之道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸梅曾亮『贈余小坡之任雅州序』:“余其翛然於四虛之途,而去人日遠也夫!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指四方或四方天空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『列子·天瑞』:“地積塊耳,充塞四虛,亡處亡塊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陳鴻『長恨歌傳』:“帝求四虛上下,東極天海。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指近體律詩中,頷聯和頸聯不用具體景物,而用抽象詞汇的情況。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范晞文『對床夜語』卷二:“『四虛序』云:不以虛爲虛,而以實爲虛,化景物爲情思,從首至尾,自然如行雲流水,此其難也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>否則偏於枯瘠,流於輕俗,而不足採矣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>姑舉其所選一二云:‘嶺猿同旦暮,江柳共風煙。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又:‘猿聲知後夜,花發見流年。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>若猿、若柳、若花、若旦暮、若風煙、若夜、若年,皆景物也,化而虛之者一字耳,此所以次於四實也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范晞文『對床夜語』卷二:“周伯弜選唐人家法,以四實爲第一格,四虛次之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.中醫學名詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指心虛、肺虛、肝虛、腎虛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●四虛】