【漢語大詞典●嚴徐】
<P align=center>【漢語大詞典●嚴徐】<p><br>1.嚴安、徐樂的幷稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢武帝時二人上書言事,皆拜郞中。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『史記·平津侯主父列傳』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『奉答敕示<七夕詩>啟』:“晩屬天飛,比嚴徐而待詔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐常袞『晩秋集賢院即事寄徐薛二侍郞』詩:“北朝榮庾薛,西漢盛嚴徐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.泛指有才識之士。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『送李莘太傅』詩:“君王覽豪俊,應復召嚴徐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]