【漢語大詞典●嚥】
<P align=center>【漢語大詞典●嚥】<p><br>①[yànㄧㄢˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』於甸切,去霰,影。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
同“咽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.吞食;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
飲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·效力』:“淵中之魚,遞相吞食,度口所能容,然後嚥之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『和子瞻調水符』詩:“授君無憂符,階下泉可嚥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>周立波『暴風驟雨』第一部十八:“有好些個人,白天樂得嚥不下飯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.比喩欲言又止。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>老舍『上任』:“話到嘴邊上又嚥了回去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]