【漢語大詞典●噤口】
<P align=center>【漢語大詞典●噤口】<p><br>1.閉口不言、不叫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·袁盎晁錯列傳』:“且臣恐天下之士噤口,不敢復言也!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『九月十八日山中見杜鵑花復開』詩:“春鳥各噤口,遊子未還家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郁達夫『采石磯』一:“無論何人對他說話,他總是噤口不作回答的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.痢疾患者不想進飲食的症狀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『醫宗金鑑·雜病心法要訣·痢疾總括』:“噤口飲食俱不納。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>注:“噤口痢者,下利不食或嘔不能食也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]