豐碩 發表於 2013-2-22 11:08:44

【漢語大詞典●噎】

<P align=center>【漢語大詞典●噎】<p><br>
①[yēㄧㄝ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』烏結切,入屑,影。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.咽喉梗塞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·王風·黍離』:“行邁靡靡,中心如噎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“噎者,咽喉蔽塞之名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陳子昂『答制問事·賢不可疑科』:“有人以食噎而得病者,欲絶食以去病。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李國文『月食』:“她吃得太猛,噎住了,說不出話,只好點了點頭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂氣逆不能呼吸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明高明『琵琶記·書館悲逢』:“聽伊言語,怎不痛傷噎倒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第五五回:“探春沒聽完,氣的臉白氣噎,越發嗚嗚咽咽的哭起來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』十七:“哭一會兒,她們噎住,要閉過氣去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>四大媽急忙給她們捶背。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.積聚不散;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
阻塞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·度地』:“夏有大露,原煙噎,下百草,人采食之,傷人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若等集校:“‘原’字當爲癘字之壞殘者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>‘癘煙噎’謂瘴癘之氣湮鬱也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·陸遜傳』:“城門噎不得關,敵乃自斫殺己民,然後得闔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐溫庭筠『回中作』詩:“夜來霜重西風起,隴水無聲噎不流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>丁玲『一九三○年春上海(之二)』八:“怒氣噎住了她未完的話。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>她安全在一種可怕的拘攣中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.哽咽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋洪邁『夷堅甲志·鹽官孝婦』:“<張氏>夢神人以宿生事責之曰:‘明當死雷斧下。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>覺而大恐,流淚悲噎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.謂使哽咽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『贈章默』詩:“章子親未葬,餘生抱羸疾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朝吟噎隣里,夜淚腐茵席。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.說話頂撞人或使人受窘不能繼續說下去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第三二回:“史湘雲道:‘你不說你的話噎人,倒說我性急。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』三八:“他的話永遠極鋒利,極不客氣,把人噎得出不來氣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊沫『靑春之歌』第二部第九章:“<鄭德富>扭過頭瞧著道靜慢吞吞地說:‘你到這兒干什么?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>那聲音是那么枯燥、冷淡,眞噎得人好象喉嚨里插上了棒槌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.飽嗝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『雷雨』第三幕:“魯貴坐在左邊一張破靠椅上,喝得醉醺醺的,滿眼紅絲,象個猴子,望著侍萍打著噎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>秦牧『黃金海岸』一:“錢二爺打著酒噎,笑咪咪地聽著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“噎噎”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
噎②[yìㄧˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『集韻』壹計切,去霽,影。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
喉痛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●噎】