【漢語大詞典●噓吸】
<P align=center>【漢語大詞典●噓吸】<p><br>1.大氣鼓蕩,吐納呼吸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·天運』:“風起北方,一西一東,有上彷徨,孰噓吸是?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>成玄英疏:“噓吸,猶吐納也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·管輅傳』“共爲歡樂”裴松之注引『輅別傳』:“殷殷雷聲,噓吸雨靈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>康有爲『大同書』辛部第七章:“幾榻之機皆含音樂,噓吸之氣幷屬雲霞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.啼泣貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『楚辭·劉向<九歎·憂苦>』:“長噓吸以於悒兮,涕橫集而成行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王逸注:“噓吸、於悒,皆啼泣貌也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]