【漢語大詞典●噓天】
<P align=center>【漢語大詞典●噓天】<p><br>仰天吐氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉張協『七命』:“王子拂纓而傾耳,六馬噓天而仰秣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>隋李德林『相逢狹路間』詩:“龍軒照人轉,驥馬噓天明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]