【漢語大詞典●嗥】
<P align=center>【漢語大詞典●嗥】<p><br>①[háoㄏㄠˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』胡刀切,平豪,匣。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
亦作“嘷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“噑”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“獆”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>“皋”的被通假字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.吼叫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·襄公十四年』:“賜我南鄙之田,狐狸所居,豺狼所嗥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一本作“噑”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢劉安『招隱士』:“蝯狖群嘯兮虎豹嘷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『蕪城賦』:“風嘷雨嘯,昏見晨趨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>端木蕻良『渾河的急流』:“狼在嗥,狸子咄咄喳喳地互相告驚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.通“號”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>號哭,哭叫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·庚桑楚』:“兒子終日嗥而嗌不嗄,和之至也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“嗥,本又作號。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]