【漢語大詞典●嗔呵】
<P align=center>【漢語大詞典●嗔呵】<p><br>亦作“嗔訶”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
怒斥;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
呵斥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明楊愼『恩遣戍滇紀行』詩:“僕夫困牽挽,防吏苦嗔呵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>康有爲『大同書』甲部第三章:“幸或撫兒長成,授室謀業,而私其妻子,不顧母養,視同媼僕,加以嗔訶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]