【漢語大詞典●呵】
<P align=center>【漢語大詞典●呵】<p><br>①[hēㄏㄜ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.歎詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>表示驚訝或贊歎。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>劉白羽『從富拉爾基到齊齊哈爾』:“呵!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 又一位敢於讓理想飛翔的人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>華山『山中海路』二:“‘呵!’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>--會議室里一陣驚歎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張虎『火線度除夕』:“呵!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 這酒呀,可是濉溪口的名酒--口子酒哩!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“呵唷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>笑聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『人民文學』1977年第7期:“<老奶奶>等他們談了一陣子,才呵呵笑著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]