【漢語大詞典●嗑牙】
<P align=center>【漢語大詞典●嗑牙】<p><br>多嘴;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
閑談;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
斗嘴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·碾玉觀音』:“咸安王捺不下烈火性,郭排軍禁不住閒嗑牙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元喬吉『小桃紅·贈劉牙兒』曲:“含宮泛徵,咬文嚼字,誰敢嗑牙兒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>峻靑『海嘯』第二章七:“‘甭閑嗑牙了,’老宮吧嗒吧嗒地抽著煙說,‘快說說情況吧。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]