【漢語大詞典●嘟念】
<P align=center>【漢語大詞典●嘟念】<p><br>亦作“嘟唸”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
嘟囔,念叨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孫犁『風云初記』三:“老蔣走出來,和管賬先生嘟念著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>梁斌『紅旗譜』四:“<老奶奶>拿起拐棍磕磕那兩棵楊樹,嘴里象是嘟念什么。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『陝北民歌選·三十里鋪』:“想起了三哥哥細嘟唸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]