【漢語大詞典●喙息】
<P align=center>【漢語大詞典●喙息】<p><br>1.有口能呼吸者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>代指人和一切動物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·匈奴列傳』:“元元萬民,下及魚鼈,上及飛鳥,跂行喙息蠕動之類,莫不就安利而辟危殆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>司馬貞索隱:“蟲豸之類,或企踵而行,或以喙而息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·公孫弘傳』:“跂行喙息,咸得其宜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“喙息,謂有口能息者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明唐寅『柱國少傅守溪先生七十壽序』:“在物則翾飛喙息,草夭木喬……無不蒙其福音。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶喘息。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>短暫的休息。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>嚴復『原強』:“當是之時,哀哀黔首,衽革枕戈,不得喙息,蓋幾靡有孑遺,耗矣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]